Thông tin truyện
Trùng sinh chi nha nội
Truyện kể về một người đàn ông 40 tuổi, vì lý do trời ơi đất hỡi như bao nhiêu truyện xuyên việt khác, quay lại năm mình 1976 ... NVC nghĩ làm có cha giàu sướng hơn hay là có con giàu sướng hơn? Câu trả lời tất nhiên là làm cậu ấm (nha nội) sướng hơn rồi.
Vì thế lợi dụng hiểu biết xu thế tương lai, hắn ra sức giúp cho cha mình, một cán bộ kỹ thuật hoàn toàn "mù chính trị" tiến vào quan trường, từng bước từng bước leo cao trên nấc thang danh vọng... cuối cùng nhân vật chính từ bỏ cuộc sống ung dung của phú ông có giá sản bạc tỷ mà bước vào quan trường, chẳng phải vì theo đuổi quyền lực, tiền bạc hay mỹ nữ, chỉ vì theo đuổi thành tựu của nam nhân giống như lời cha hắn đã nói, vậy thành tựu cao nhất của người đàn ông trong cuộc đời là gì?
Truyện kể về hai thế giới khác nhau, một thế giới quan trường, và một thế giới các nha nội (cậu ấm cô chiêu), quy tắc hai thế giới khác hẳn nhau, nhưng tương tác nhau, cái này là nguyên nhân tạo sóng gió cho cái kia, tạo ra một phần đặc biệt của câu truyện.
Về nhân vật chính: là người trưởng thành rồi, nên hắn thường cử xử điềm đạm, bình tĩnh tính toàn kỹ càng rồi mới hành động không giống nhiều chú teen hơi tí xù lông lên làm việc bất chấp hậu quả. Là kẻ thông minh biết luật chơi của cuộc đời, nhưng luôn giữ vững được giới hạn của bản thân, không bao giờ vì lợi ích hay thứ khác mà vượt qua giới hạn đó.
Về các cô gái: giống đa phần truyện thể loại này nữ nhân của NVC là khá nhiều.
Quan điểm của hắn là "nữ nhân không phải là không được đụng vào, nhưng đụng vào là phải chịu trách nhiệm", và hắn bắt cả bạn bè mình phải tuân thủ điều này cho dù đó có là một cô gái mát xa, vậy nên các cô gái trong truyện xuất hiện và có vai trò ảnh hưởng đến câu truyện, chứ không phải chỉ để thêm cảnh nóng, để NVC chinh phục rồi bỏ qua lâu lâu mới nhắc lại một chút, rồi lại cho nhân vật khác xuất hiện, họ luôn có các mối quan hệ đan xen xuyên suốt câu truyện .
Tổng thể mà nói truyện có lúc đấu tranh gay gắt sống chết, những giây phút êm đêm cuộc sống gia đình, có lúc lãng mạn tình cảm, hay khoảng lặng để đúc rút ra bài học ... chỉ có một tiếc nuối là không có tiếc nuối gì để người ta phải day dứt phải luyến tiếc như kiểu cái không có được mới là cái tốt nhấy hay "tình chỉ đẹp khi còn dang dở"...
Truyện ban đầu kể ở ngôi số 1: tôi. Về sau khi nhân vật trưởng thành chính thức bước vào quan trường truyện đi sang ngôi số 3.
Danh sách chương
- Chương 101: Nha nội ra uy
- Chương 102: Nhà máy sản xuất linh kiện cơ khí
- Chương 103: Lịch quảng cáo
- Chương 104: Cửa hàng bánh mỳ xảo xảo
- Chương 105: Kéo hắc tử lên bờ
- Chương 106: Rượu ngũ phong
- Chương 107: Tam Triều tửu (thượng)
- Chương 108: Tam Triều tửu (hạ)
- Chương 109: Đồ vô tích sự
- Chương 110: Đánh xa một chút
- Chương 111: Tào gia gặp hạn
- Chương 112: Nhổ tận gốc
- Chương 113: Thảo luận kiểm tra công tác
- Chương 114: Thành viên mới
- Chương 115: Âm mưu của cục trưởng công an
- Chương 116: Ý của Long Thiết Quân là gì???
- Chương 117: Uống trà ban thanh tra
- Chương 118: Tìm đến sự thật
- Chương 119: Điều kiện trao đổi
- Chương 120: Anh không đi điều tra, tôi đi điều tra
- Chương 121: Hai người con gái một trò chơi
- Chương 122: Trứng gà có mật
- Chương 123: Phương Khuê gặp rủi ro
- Chương 124: Thư nặc danh
- Chương 125: Hồ chứa nước phong tình
- Chương 126: Thổi phồng thành tích
- Chương 127: Phát triển
- Chương 128: Lời của Ngô Quân
- Chương 129: Mưu kế của Giang Hữu Tín
- Chương 130: Tự thu xếp
- Chương 131: Bắt từ quốc xương
- Chương 132: Khoan hồng độ lượng
- Chương 133: Tiến quân vào thị trường nông thôn
- Chương 134: Bắt từ quốc xương
- Chương 135: Chỉ nghĩ cho mình
- Chương 136: Hành quân lặng lẽ (ngừng công kích)
- Chương 137: Nghiêm bí thư có lời mời
- Chương 138: Chính sách mới
- Chương 139: Tổng kết biểu dương
- Chương 140: Năm mới
- Chương 141: Xưởng sản xuất đồ tráng men
- Chương 142: Châm biếm
- Chương 143: Hắc tử bị bắt rồi
- Chương 144: Nửa đêm đến huyện Thanh An
- Chương 145: Sở thu thẩm
- Chương 146: Cứ đợi đấy
- Chương 147: Tỉnh thành cầu viện
- Chương 148: Báo cáo của phóng viên
- Chương 149: Vấn đề lề lối
- Chương 150: Hắc tử Ra tù