Overgeared Thợ rèn huyền thoại

Chương 52: Giấc mộng bất thành



Quyển IITrans: Kei

________________________________________________________________________________________________________________

Truyền thông ở khắp mọi thành phố bắt đầu đưa tin về chức nghiệp thứ hai xuất hiện lần đầu tiên trong lịch sử.

Bắc Triều Tiên.

Mỹ.

Vương quốc Anh.

Trung Quốc.

Nhật Bản,

Sự hứng thú của người dân về việc này cao đến mức mà truyền thông từ khắp trên thế giới tổ chức một chương trình đặc biệt về chức nghiệp thứ hai đầu tiên trong lịch sử.

Mặt khác, Shin Youngwoo thở dài sau khi trốn thoát khỏi hầm ngục, chia tay Rabbit và đăng xuất. Ngay sau khi cậu mở mắt, cậu ngồi xuống trước Tivi, nấu mì gói và run lên khi xem tin tức.

“ Tôi hơi bị ghen tị đấy… Nhận thêm 2 điểm chỉ số mỗi lần lên cấp, không phải đó là một trò lừa sao? Tên khốn nạn nào lại nhận được chức nghiệp thứ hai cơ chứ? Ah, chết tiệt ! Mình ghen tới phát bệnh.”

Shin Youngwoo không thể tưởng tượng rằng cậu biết được danh tính của người đang nổi danh khắp toàn thế giới.

****

Cả gia đình tụ tập để ăn tối.

Tôi tự tin thông báo trước toàn thể gia đình,

“ Con sẽ không đến văn phòng lao động nữa.”

Đó là một cơn chớp giữa trời quang !!

“ Con trai ta, Youngwoo. Con cuối cùng cũng kiếm được việc sao? Tuyệt lắm, con trai ! Ta tin vào con.”

“ Wow, Oppa ! Anh sẽ làm một nhân viên rồi sao? Chúc mừng anh !! Em nên chuẩn bị món quà gì để mừng cho anh đây?”

“ Hức hức, Tim mẹ luôn đau đớn mỗi khi thấy con trở về sau những ngày làm việc vất vả ở công trình xây dựng. Không phải con đã trải qua nhiều gian khó cho tới giờ rồi sao? Tội con trai của mẹ quá!”

Tôi đã hi vọng gia đình tôi sẽ phản ứng ấm áp như thế ! Nhưng thực tại lại tàn khốc vô cùng.

CÁCH! Cha tôi đặt muỗng xuống tạo một tiếng động ầm ĩ.

“ Con đang định làm lại cuộc đời à?”

Mẹ tôi thở dài. “ Dù con có cố gắng đến mức nào… Làm sao con có thể trả hết nợ trong tương lai và còn chuyện cưới xin nữa…?”

Sehee chắt lưỡi. “ Tại sao một người trưởng thành lại ích kỉ đến mức này? Anh định dựa dẫm vào cha mẹ cho đến già đấy à? Oppa thật kinh khủng, thật thảm hại làm sao.”

Không thể tin được… Đây là gia đình tôi đấy sao?

“ Ai định dành cả đời ở nhà cơ chứ?” Tôi phản bác

“ Tại sao mọi người lại nghỉ rằng thôi việc ở văn phòng lao động là dấu hiệu của việc từ bỏ? Tại sao cha mẹ và em không nghĩ rằng con, Oppa của em, đã tìm được một công việc mới?”

Mắt Sehee mở to như thể em ấy vô cùng ngạc nhiên,

“ Cái gì? Oppa có công việc mới á? Có chỗ nào sẽ chấp nhận Oppa vào làm.”

Mẹ tôi tự nói với bản thân, “ Chắc là một công việc ở cửa hàng tiện lợi nào đó chăng…? Công việc ở đó cũng nhẹ nhàng, nhưng giờ làm việc cũng ít hơn những việc lao động chân tay…”

Cha hỏi tôi với gương mặt nghiêm túc,

“ Youngwoo, con không bị bạn bè lừa gạt để rồi dính vào mấy công ty đa cấp như lần trước đó chứ?”

“ Này ! Chuyện không phải là như thế ! Con thực sự có một công việc cực kì tốt !”

“ Và đó là?”

“ Là một game thủ chuyên nghiệp. Con sẽ làm ra tiền từ trò chơi ! Mọi người không biết rằng con là một thợ rèn trong trò chơi này sao? Đây thực sự là một công việc tốt và con có thể bán trang bị làm ra với giá cao ngất trời. Chỉ cần thêm chút may mắn là con có thể kiếm được một khoảng thu nhập ngang với CEO của một công ty tầm trung. Một thương nhân trong trò chơi đó đã hứa sẽ hỗ trợ cho con.”

“…”

Giữa bầu không khí đột nhiên lại im lặng đến bất ngờ đó, cha tôi nói trong giận dữ,

“… Vậy là mày muốn ở nhà và chơi game?”

Cái gì thế? Tại sao cha lại nổi giận?

“ Điều đó khá rõ ràng để thấy mà. Con chơi càng nhiều, số tiền con kiếm được sẽ càng tăn. Có thể con sẽ sống trong hộp đăng nhập cả ngày. Hehe.”

VÍU

“ Keook…!”

Chiếc muỗng bay thẳng vào trán tôi. Mẹ tôi đưa cho cha một chiếc muỗng mới và ông ấy lại tiếp tục quăng vào trán tôi.

“ Ack ! Tại sao? Tại sao cha lại bất ngờ làm thế?”

“ Ngày mai, nhấc mông tới văn phòng lao động !”

“ Không, tại sao con phải làm thế? Cha không nghe con nói gì sao? Con sẽ kiếm tiền từ trò chơi này !”

Mẹ tôi gạt đi những giọt nước mắt trên khóe mi của bà ấy.

“ Trời ạ, anh con nghiêm túc đến nhường này, con đừng trở nên giống như Youngwoo nha, Sehee.”

Đó là những gì mà mẹ của tôi đang nói sao?

Sehee cắn chặt môi giận dữ và quát tháo,

“ Hãy trưởng thành đi OPPA ! Anh đang cố kiếm tiền từ trò chơi sao? Không phải anh đã chơi trong cả năm vừa qua à? Và khoản nợ của anh ngày càng tăng đấy ! Đối diện với thực tế đi !”

“ Không… Mọi chuyện giờ đã khác rồi. Anh có một số mệnh mới đang chờ đợi mình, anh là một thợ rèn. Anh đã trải qua rất nhiều chuyện và thương nhân giỏi nhất mà anh biết sẽ trợ giúp cho anh…”

“ Ngưng nói về cái trò chơi đó đi ! Cả cái trò chơi đó là một trò đùa !”

“…”

Tôi cố giải thích chi tiết nhất có thể nhưng họ không thèm nghe lấy một lời. Khi mà tôi nhìn vào bức màn u tối đầy hỗn loạn trước mặt mình, tôi nhận ra rằng gia đình tôi sẽ không bao giờ tin vào những gì tôi nói mặc cho tôi có giải thích cặn kẽ ra sao.

Buổi sáng hôm sau, vì người mẹ đang khóc lóc ỉ ôi, tôi thay đồ và tới chỗ làm việc. Tôi nhận một công việc lao động và lên kế hoạch cho suốt phần đời còn lại của mình. Tôi cần lên cấp và hoàn thành nhiệm vụ chức nghiệp, nhưng điều quan trọng nhất vẫn là làm ra tiền.

‘ Trước tiên, mình nên chấp nhận lời đề nghị của Rabbit đã.’

Tôi vẫn không biết Rabbit có thể giúp tôi giàu lên bằng cách nào. Nhưng tôi chắc rằng đó không phải là một lời nói dối hay phóng đại. Ông ta là người có chức vụ cao thứ hai trong công ty Mero, nên rõ ràng là năng lực của ông ta phải cực kì tuyệt vời. Sẽ tốt hơn hơn nếu tôi tin vào ông ta như một đồng sự kinh doanh.

‘ Nếu sử dụng lò rèn của Khan làm cơ sở, mình sẽ thoải mái hơn… Quèo, mình hi vọng có thêm thời gian để chơi. Nhưng trước mắt, mình cần phải làm ra tiền từ Viên Mãn Giới để cha mẹ phải xin lỗi mình.’

Những tin tức về Viên Mãn Giới có thể tìm thấy bất cứ lúc nào mỗi khi mở TV hoặc Internet. Cha mẹ tôi chắc hẳn đã biết đến những người giàu lên hoặc trở nên nổi tiếng hơn nhờ Viên Mãn giới. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, họ vẫn không nghĩ rằng tôi có thể kiếm được tiền từ trò chơi này. Như Sehee đã nói, đó là vì tôi đã dành một năm… không, chính xác hơn là một năm và một tháng để chơi Viên Mãn Giới nhưng chưa hề kiếm thêm được đồng nào.

‘ Thật bất hợp lí khi họ không hề tin tưởng mình… Mình cần một bằng chứng xác thực để thuyết phục cha và mẹ.’

Đêm đó, tôi trở về sau ca làm và ngay lập tức đăng nhập rồi đi đến lò rèn của Khan.

“ Ohh, chào mừng cậu, Grid !”

Khan chào tôi với biểu hiện rạng ngời chói sáng đến bất ngờ. Không chỉ mình ông ấy, những lo lắng trên khuôn mặt của cư dân Winston mà tôi đi qua cũng đã biến mất.

‘ Giờ Winston yên bình rồi sao? Có vẻ Euphemina và Rabbit đã làm tốt việc của mình.’

Tôi hỏi Khan, “ Rabbit đã đến đây chưa?”

Biểu cảm của Khan tối sầm lại. “ Umm… bức thư này được chuyển dến cho cậu.”

Khan đưa cho tôi bức thư. Tôi đọc nó.

[ Ngài Grid,

Tôi là Rabbit dây. Earl Steim không thể tha thứ cho những tội ác mà tôi đã gây ra cho cư dân Winston khi tôi vẫn còn là thành viên của công ty Mero, nên tôi không được hưởng trọn án khoan hồng. Kế hoạch kinh doanh với cậu đã chìm vào dĩ vãng. Ngài Grid, với khả năng của cậu, cậu sẽ trở thành người giàu có nhất với năng lực của bản thân. Mong cậu hãy hỏi Khan thêm để nhận những lời khuyên hữu ích và tạo ra những trang bị tuyệt vời hơn nữa. Khiếu thẩm mỹ của Khan sẽ là sự trợ giúp đắc lực cho cậu. Tôi sẽ quan sát huyền thoại về cậu từ nơi ngục tù và tôi chân thành cầu mong cho những thành công của cậu trong tương lai.]

“ Eh?”

Cái quái gì thế này?

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.9 /10 từ 734 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status