Hãy cho nhau một lối thoát

Chương 35: Có Thể Nói Lý Một Chút Không



Lê Hân Dư sững người, cô không ngờ rằng cô giải thích hết nước hết cái như vậy, kết quả anh lại chất vất cô một cách ô nhục như vậy.

"Lăng Diệu, đây không phải là lỗi của tôi." Nếu Giang Dật Hàn không xuất hiện kịp thời thì càng có nhiều người hơn nhìn thấy bộ dạng nhếch nhác của cô rồi.

"Anh ta nhìn thấy rồi, đúng không?" Mặc dù là câu hỏi nhưng khẩu khí lại mang tính khẳng định.

Lăng Diệu vân vê môi cô, bỗng ghé lại gần mặt cô hơn, ghì chặt cô xuống ghế xe.

Cơ thể cô và anh dường như không còn một chút khoảng cách, gần gũi dán chặt lấy nhau.

"Lê Hân Dư, gần đây có phải tôi đối xử với em quá tốt, tốt đến nỗi em có thể quên hết những lầm lỗi trước đây?" Lúc nói ra những lời này, môi anh gần như sát gần hơn với đôi môi hồng của cô, gần như chạm vào nhau vậy.

Tay anh kéo phăng chiếc áo khoác đen trên người cô, ấn tay ở vòng ngực cô, giọng lạnh lùng: “Vết tích này có phải quá kín đáo khiến em không thể ghi nhớ thân phận mình là ai?"

Lê Hân Dư hít một hơi thật sâu, cố gắng điều tiết cảm xúc của mình, nói lý với anh: “Là không biết Y Nghệ từ đâu xuất hiện, hất nước lên người tôi khiến cả người tôi đều ướt sũng, bởi vậy anh Dật Hàn mới lấy áo khoác của mình đưa cho tôi.

Anh chỉ để ý bộ dạng nhếch nhác ấy của tôi bị anh ấy nhìn thấy, tôi có thể hiểu.

Nhưng nếu như anh Dật Hàn không xuất hiện kịp thời tôi chỉ càng khó xử hơn, chắc chắn không thể tốt hơn bây giờ một chút nào."

“Ý em là, tôi còn phải cảm ơn anh ta? Cảm ơn anh ta ôm em, hay là cảm ơn em...!vẫn còn yêu anh ta?" Nụ cười ấy của Lăng Diệu sát bên tai cô, nhưng ánh mắt không có chút ý cười nào.

Tay anh đặt trên ngực cô, ấn lên vết tích mà anh để lại ấy: "Lê Hân Dư, em gan cũng to đấy.”

"Lăng Diệu!"

"Nhưng Lê Hân Dư, có phải em đã quên rằng, khi ấy là em dùng thủ đoạn hèn hạ như thế nào để lên giường của tôi.

Em phải đồng ý gả cho tôi, cứu gia đình họ Lê, bây giờ lại muốn cùng tình cũ thành đôi thành cặp?” Anh cắn trọn lấy môi cô, cắn đến nỗi môi cô chảy máu: “Em đừng có nằm mơ.”

"Lê Hần Dư em có thể thử, chỉ cần e dám để anh ta chạm vào người em, tôi sẽ lột da tay anh ta."

"Lăng Diệu, anh có thể nói lý hơn được không?" Cô dùng hết sức đẩy tay anh ra, vành tai bị anh cắn đỏ ửng.

Anh về môi của mình, mở miệng là nhạo báng: "Sao, nhìn thấy tình nhân cũ lại muốn giữ thân cho anh ta, đến chạm cũng không để tôi chạm u?"

Anh bước tới trước mặt cô, chạm trán với cô, thấp giọng giống như đang nói những lời yêu thương, nhưng nội dung lại hoàn toàn giống như đang chà đạp lên lòng tự tôn của cô: "Nhưng em cũng đừng quên, Lê Hân Dư, em là vợ của tôi.

Cho dù tôi có làm chuyện ấy với em cho đến chết, cũng là hợp pháp."

Khóe mắt Lê Hân Dư đỏ hoe, không còn chút sức lực, cô phát giác ra rằng mình đã đi vào ngõ cụt, nói gì cũng không đúng nữa rồi.

.

Truyện Trinh Thám

Cho dù có tiếp tục kiên cường đi chăng nữa thì cô cũng đã quá mệt mỏi rồi.

Bất luận ba năm trước xảy ra sự việc ngoài ý muốn lên giường cùng Lăng Diệu, hay là sau đó quyết định kết hôn cùng Lăng Diệu thì cô cũng chưa từng nghĩ tới sẽ đi tìm Giang Dật Hàn.

Khi bắt đầu, cô thậm chí còn muốn kinh doanh cho tốt cuộc hôn nhân này, cứ như vậy mà sống tiếp.

Là anh, mỗi đêm không về, cũng chính là anh trước mặt công chúng bày tỏ sự chán ghét đối với cô.

Lê Hân Dư là một người hiểu chuyện, nếu như anh ghét cô thì cô sẽ trốn khỏi anh.

Cho đến sau này khi về nước, cô cũng cố gắng không xuất hiện gây chướng mắt anh, là anh đã nhận nhầm chứ

Nếu như không phải vì anh gây chuyện với Ý Nghệ thì ngày hôm nay cũng sẽ không xảy ra những chuyện khó xử như thế này.

Vì Y Nghề là người phụ nữ của anh, anh quan tâm tới Y Nghê nên mới trút hết lỗi lầm lên đầu cô ư?

Lê Hân Dư bỗng bình tĩnh trở lại, ngước mắt nhìn anh, ánh mắt trong veo đến đáng sợ.

Cô như thách thức quyền uy của anh: “Vậy còn anh? Anh cùng những người phụ nữ ấy làm chuyện đồi bại sau lưng tôi, tình cảm ngoài hôn nhân cũng là hợp pháp?”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status