Đừng cản tôi theo đuổi Mạc Cảnh Thâm

Chương 46

Chương 46: Vẫn Đang Cân Nhắc

“Theo đuổi”

Mặc Cảnh Thâm hừ một tiếng: “Mộ Thiển, đừng hòng đánh trống lảng!”

Giọng anh trâm xuống, bắt lấy cổ tay cô, bốp chặt: “Cô xem lời tôi nói như gió thoảng bên tai sao? ”

Đối mặt với thân sắc hung ác của anh, Mộ Thiển lại tỏ ra lạnh nhạt: “Mặc thiếu, anh làm tổng giám đốc cao ngạo đến nghiện rôi phải không? Mộ Thiển tôi và anh có quan hệ gì mà anh muốn quản tôi?”

Mộ Thiển híp mắt, ánh mắt không che giấu vẻ trào phúng: “Tôi và Tư Cận trai chưa vợ, gái chưa

chồng, dù tôi có chấp nhận lời cầu hôn của anh ấy thì có làm sao”

Thật sự không hiểu nổi, Mặc Cảnh Thâm chán ghét cô đến mức độ nào?

Cô và Tư Cận ở bên nhau thì có liên quan gì đến anh?

Mặc dù, ngay từ ban đầu Mộ Thiển đã không có ý định ở bên Tư Cận, càng không muốn chấp nhận anh ấy.

Có lẽ là do Mặc Cảnh Thâm bức bách, khiến cô cảm thấy chán ghét.

“Cô có thể đồng ý với bất cứ ai, nhưng dù có là ai thì cũng không được là Tư Cận!”

Tư Cận là bạn tốt của anh, còn Mộ Thiển là mẹ của con anh. Nếu Mộ Thiển và Tư Cận ở bên nhau, sau này gặp lại, anh biết nên đối diện với họ thế nào?

Anh còn phải đối mặt với Tiểu Bảo thế nào?

“Đồ điên!”

Mộ Thiển đẩy Mặc Cảnh Thâm ra, vượt lên phía trước.

Cốc cốc...

Ngay lúc hai người đang tranh chấp, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

Mộ Thiển nhìn về phía cửa, dứt khoát đi qua Mặc Cảnh Thâm, mở cửa.

“Này, Thiển Thiển, cậu xem mình mang gì tới này!”

Kiều Vi đứng ở trước cửa, trong tay xách theo một túi cua biển lớn, quơ qua quơ lại trước mặt Mộ Thiển: “Biết cậu thích ăn cua biển nhất nên mới mua cho cậu đấy!”

Nói rồi, mi tâm cô ấy nhíu lại, ra vẻ khó hiểu:

“Sao vậy? Sắc mặt cậu có vẻ không được tốt cho lắm”

Mộ Thiển siết chặt tay nắm cửa, trái tìm vọt đến tận cổ họng.

Lúc này Mặc Cảnh Thâm đang ở trong nhà cô, Kiều Vị đột nhiên đến đây, liệu cậu ấy có hiểu lầm hay không?

“Vi Vi, cậu đến rồi à? Mặc Cảnh Thâm cũng đang ở đây, mình còn định gọi cậu đến đây” Cô lùi vài bước, mở lớn cửa.

Kiêu Vi đứng ngoài cửa, ánh mắt cô ta rơi vào trong phòng khách, nhìn thấy Mặc Cảnh Thâm. Tâm mắt hai người giao nhau, sắc mặt cô ta trở lên trắng bệch, đôi con người đảo liên tục.

“Mặc... Cảnh Thâm? Sao anh lại ở đây?”

Ánh mắt Kiều Vi nhìn qua nhìn lại giữa Mộ Thiển và Mặc Cảnh Thâm, thầm đánh giá. Cô

nhắm mắt đi vào phòng khách, đi đến trước mặt Mặc Cảnh Thâm, ngẩng đầu nhìn anh, đợi anh cho cô một lời giải thích.

Mộ Thiển đứng một bên cũng khẩn trương, cô vô cùng xấu hổ.

Cô nắm tay lại thành năm đấm, lòng bàn tay rịn ra một tầng mồ hôi mỏng, hoảng đến mức quên cả hô hấp.

“Vi Vi, hôm nay lúc học trưởng thổ lộ với mình, Mặc Cảnh Thâm cũng ở đó. Mình đang nhận án của Dương Liễu không phải sao? Vừa hay để anh ấy xem qua tài liệu, mình cũng có chuyện muốn hỏi anh ấy”

Ba người đối mặt với nhau, bâu không khí như giương cung bạt kiếm, chỉ cần nói sai một câu, có thể xảy ra một trận gió tanh mưa máu.

Mộ Thiến cố gắng bình ổn lại tâm trạng, cố

dung can toi theo duoi mac canh tham truyenhay.com dung can toi theo duoi mac canh tham truyenhay.com dung can toi theo duoi mac canh tham truyenhay.com

dung can toi theo duoi mac canh tham truyenhay.com dung can toi theo duoi mac canh tham truyenhay.com dung can toi theo duoi mac canh tham truyenhay.com dung can toi theo duoi mac canh tham truyenhay.com

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status