Cửu tinh thiên thần quyết

Chương 18: Tế tổ đại điển (1)


- Rốt cục đến ngũ giai rồi.

Diệp Thần vận chuyển huyền khí trong cơ thể, huyền khí tăng lên gấp mấy lần không ngớt, điều này làm cho hắn có chút hưng phấn, dùng trình độ huyền khí ngũ giai, rõ ràng có thể đem trạng thái Nguyên Lôi Thân Thể duy trì mười giây.

Trước mắt Diệp Không Ngạn cũng mới ngũ giai đỉnh phong, dùng chất lượng huyền khí trong cơ thể mình, hơn nữa bí kỹ Nguyên Lôi Thân Thể, nghĩ đến có lẽ có thể đánh bại Diệp Không Ngạn rồi.

Năm cấp, ở bên trong toàn cả gia tộc, xem như không tệ, trong mấy ngàn người Diệp Gia Bảo, có thể đạt tới ngũ giai, chỉ có hơn hai trăm người, hơn hai trăm người này là lực lượng tính trụ cột của gia tộc. Nếu có thể ở trước mười tám tuổi tới lục giai, vậy thì có hi vọng càng đi phía trước một bước, trước mười tám tuổi không có thể đến tới lục giai, kinh mạch cứng đờ, sẽ rất khó hướng lên trùng kích tầng thứ cao.

Sau khi bị huyền khí trong phi đao tẩy lễ, thân thể Diệp Thần đã đạt tới Thuần Dương chi cảnh, vô cùng thích hợp tập võ, tự nhiên không cần lo lắng những thứ này.

Sau ngũ giai, tốc độ huyền khí cô đọng liền chậm lại, bất quá loại sự tình tu luyện này, cũng gấp không được, Diệp Thần chỉ có thể chậm rãi tu luyện, đồng thời liên tục tu luyện Nguyên Lôi Thân Thể cùng với Lôi phá cùng Bạo lôi quyền hai loại vũ kỹ này.

Tuy thực lực tăng lên mức độ lớn, nhưng Diệp Thần một chút cũng không có kiêu ngạo, vẫn như cũ không chút sơ xuất tu luyện, kinh mạch đứt đoạn ba năm, đã đem tâm tính của hắn tôi luyện vô cùng trầm ổn.

Trong khoảng thời gian này Diệp Gia Bảo khắp nơi đều là cảnh tượng bận rộn, các tộc nhân đều chuẩn bị cho tế tổ đại điển, tuy hiện tại kinh tế của Diệp Gia Bảo cực kỳ quẫn bách, thế nhưng tế tổ đại điển vẫn không thể sơ sài. Những nhân viên bên ngoài phụ trách quản lý sản nghiệp gia tộc kia, cũng đều lần lượt mà về tới Diệp Gia Bảo, kể cả hai ca ca của Diệp Thần.

Hai ca ca của Diệp Thần đều không có thể ở trước mười tám tuổi đạt tới lục giai, chỉ dừng lại ở giai đoạn ngũ giai đỉnh phong, cho nên bị phái đi ra bên ngoài phụ trách quản lý một ít sản nghiệp gia tộc.

Bọn hắn muốn đi qua xem Diệp Thần, nhưng đều bị Diệp Chiến Thiên ngăn lại, lúc này bọn hắn cũng không biết kinh mạch của Diệp Thần đã khôi phục, trước khi tế tổ đại điển, tin tức kinh mạch của Diệp Thần khôi phục, đều phải giữ bí mật, càng ít người biết rõ càng tốt.

Biết rõ sắp tuyển chọn kế nhiệm gia chủ, các thiếu niên có tư cách tham gia, nguyên một đám đều gấp rút tu luyện, hy vọng có thể ở tế tổ đại điển bỗng nhiên nổi tiếng.

Diệp Gia Bảo từ trên xuống dưới bận rộn thật lâu, rốt cục nghênh đón năm năm một lần tế tổ đại điển đối với Diệp Gia Bảo cực kỳ trọng yếu.

Trên quảng trường trung ương, đầu người di chuyển, vị trí ở giữa nhất bị làm thành một tế đàn thật lớn, mười tộc nhân ở bên cạnh mổ heo làm thịt dê, chuẩn bị tế tự tổ tiên.

Đám người Diệp Chiến Thiên, cũng đều ở biên giới tế đàn nhao nhao ngồi xuống, biên giới tế đàn có 16 vị trí, đã ngồi mười lăm người, hai bát giai, mười ba thất giai, chính là trụ cột toàn cả gia tộc. Vị trí trung ương nhất, lại không có người ngồi.

Diệp Thần cùng một đám tiểu bối thì đứng ở đằng sau đám người Diệp Chiến Thiên.

- Tam đệ, gần đây thân thể thế nào?

Nói chuyện chính là Diệp Mục, nhị ca của Diệp Thần. Diệp Mục so với Diệp Thần lớn hơn năm tuổi, không có thể ở trước mười tám tuổi tấn chức lục giai, bị Diệp Chiến Thiên phái đến Đông Lâm Quận quản lý tiệm tạp hóa Diệp gia, những năm ở bên ngoài rèn luyện này, khí chất của Diệp Mục trong nhã nhặn lộ ra tiêu sái, có một phen phong phạm khác. Diệp Mục vừa về, liền muốn nhìn Diệp Thần, nhưng một mực không có gặp Diệp Thần, lúc này nhìn thấy Diệp Thần, ánh mắt lộ ra ân cần.

Nghe được thoại ngữ ân cần của Diệp Mục, trong lòng Diệp Thần ấm áp, gật đầu nói:

- Tốt hơn nhiều rồi.

- Ta biết ngay, ngăn trở gì cũng không làm khó được Tam đệ, đây là đại ca cùng nhị ca mang cho ngươi!

Một bên Diệp Bằng kéo Diệp Thần qua, đem một cái hộp gấm lén lút kín đáo đưa cho Diệp Thần, hắn là lão đại trong tam huynh đệ, tính tình ổn trọng, đối với bọn đệ đệ luôn luôn chiếu cố.

Diệp Thần chống đẩy thoáng một phát, nhưng còn không có thoái thác, mở ra hộp gấm nhìn một chút, là hai viên Tụ Khí Đan. Diệp Bằng cùng Diệp Mục ở bên ngoài, thu nhập không nhiều lắm, cả năm bớt ăn, cũng chỉ mới có thể mua được hai viên Tụ Khí Đan mà thôi.

Trong lòng Diệp Thần từng trận chua xót, hai ca ca này tuy không thường trở về, nhưng đối với hắn lại vô cùng quan tâm.

- Đại ca, hiện tại Tụ Khí Đan ta đã không cần dùng.

- Làm sao sẽ không dùng được, ngươi mỗi tháng phải tiêu hao nhiều Tụ Khí Đan như vậy! Đều là huynh đệ nhà mình, chớ cùng đại ca khách khí!

Diệp Bằng nghiêm túc nói.

- Ta. . .

Diệp Thần thật muốn nói lúc này liền nói cho hai đại ca, kinh mạch của hắn đã khôi phục, thế nhưng bí mật khó giữ nếu nhiều người biết, nhất thời lại không biết nên nói như thế nào.

Hai huynh trưởng quan tâm, lại để cho Diệp Thần cảm nhận được tình huynh đệ chính thức, nhìn xem hộp gấm trong lòng bàn tay, Diệp Thần trầm mặc một lát, đem hộp gấm bỏ vào trong ngực, thiếp thân giấu kỹ, ở trong mắt Diệp Thần, chúng không chỉ là hai viên Tụ Khí Đan!

- Tộc trưởng, lão tộc trưởng đến rồi!

Một tộc nhân chạy lên, mặt mũi tràn đầy hưng phấn nói.

- Lục thúc rốt cuộc đã tới.

Diệp Chiến Thiên mỉm cười, mọi người bỗng nhiên đứng dậy, hướng dưới tế đàn nhìn lại, chỉ thấy những tộc nhân kia nhao nhao hướng hai bên nhượng bộ, một lão giả râu tóc bạc trắng, tinh thần lại vô cùng phấn chấn, mặc trường bào màu xám, long hành hổ bộ đi tới.

- Lão tộc trưởng tốt!

- Lão tộc trưởng tốt!

Hai bên vẻ mặt các tộc nhân hưng phấn, lão tộc trưởng Diệp Thương Huyền không thể nghi ngờ là tồn tại như thiên thần trong nội tâm bọn hắn, cửu giai cao thủ, đó là tồn tại cao cấp nhất Diệp Gia Bảo, là lực lượng thủ hộ gia tộc, nếu như không có lão tộc trưởng cái uy hiếp thật lớn này, Diệp Gia Bảo chỉ dựa vào đám người Diệp Chiến Thiên, là thủ không được đấy, khẳng định rất sớm đã bị người thâu tóm.

Một đôi lời, căn bản không cách nào biểu đạt được kính ngưỡng của các tộc nhân đối với Diệp Thương Huyền.

- Lục thúc!

Đám người Diệp Chiến Thiên nhao nhao xoay người cúi đầu.

Diệp Thương Huyền khoát tay áo, cởi mở cười to một tiếng:

- Rất lâu không có quay về Diệp Gia Bảo rồi, chứng kiến tộc nhân như trước, lão hoài vui mừng, liền miễn đi những tục lễ này a.

- Chứng kiến Lục thúc thân thể an kiện, chúng tiểu tử cũng yên tâm.

Diệp Chiến Thiên ở trước mặt Diệp Thương Huyền, cũng chỉ có thể tự xưng tiểu tử.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status