Cường đại chiến y

Chương 1240: Đi gặp Lạc Băng



Chương 1240: Đi gặp Lạc Băng

Thuyền phi hành dùng hết sức phi hành, khoảng chừng mười ngày thì đã xuất hiện ở bên ngoài một thành phố.

Tòa thành phố hơi giống một vài thành phố cổ xưa ở địa cầu, có tường thành cao cao, giữa thành là một số kiến trúc giống với lâu đài cổ xưa.

Trên cửa thành có hai chữ to, Lạc Thành.

Thuyền phi hành hạ xuống ở ngoài thành.

Giang Cung Tuấn và Đạo Tình cùng nhau đi xuống thuyền phi hành xuất hiện trên con đường cổ kín bên ngoài thành, Giang Cung Tuấn nhìn thành phố phía trước, anh bị rung động bởi tòa thành phố này.

Thành phố quá lớn, trong thành tất cả đều là lâu đài, mỗi một lâu đài đều cao mấy ngàn thước, hơn nữa ở trung tâm thành còn có một dãy núi.

Đạo Tình giới thiệu: “Anh Giang, đây chính là Lạc Tộc ở Lạc Thành, Lạc Thành chính là thành phố số một số hai ở phàm giới, ở phàm giới đây chính là tên được xếp hàng đầu, mà khu vực trung tâm chính là núi Lạc Thần, trụ sở chính của Lạc Tộc “Ừ” Giang Cung Tuấn khẽ gật đầu.

Đạo Tình nói lần nữa: “Nghe nói bản thể của Lạc Tộc là một loại dị thú thượng cổ, còn đó là cái gì thì rất ít sinh linh biết. Bởi vì Lạc Tộc rất ít khi bày ra bản thể của mình ở trước mặt người ngoài, đi thôi, vào thành.

“Được.”

Hai người cùng nhau vào thành.

Vừa mới đến cửa thành đã thấy một vài lính canh, những lính canh này thấy Đạo Tình thì vẻ mặt kinh hoàng giống như là gặp được ác ma vậy, ngay sau đó có một vài lính canh đi tới, mặt đầy tôn kính.

“Ðạo, cụ Đạo, anh tới rồi.”

Đạo Tình khẽ gật đầu, nói: “Rảnh rỗi nhàm chán, đi dạo xung quanh chút. Giang Cung Tuấn nhìn Đạo Tình, nói: “Thật không ngờ đến, danh tiếng của anh ở phàm giới lại lớn như vậy, cho dù đi đến nơi nào cũng đều được tôn kính “Tất nhiên.” Đạo Tình cười đắc ý, nói: “Anh cũng không nhìn xem tôi là ai, không phải tôi thổi phồng đâu, mà tam giới phàm, tiên và thần ở Ma giới, ai mà không cho tôi ít mặt mũi chứ.” Giang Cung Tuấn cũng không hề cảm thấy Đạo Tình đang nổ.

Bởi vì, anh ta quá thần bí.

Anh cũng không nhìn ra thực lực của Đạo Tình nhưng anh có thể đoán được thực lực Đạo Tình chắc chắn rất mạnh, nếu không thì sẽ không đến chỗ nào cũng được tôn kính như này.

“Cụ Đạo, mời.”

Lính canh tự mình mời Đạo Tình vào thành.

Sau đó có lính canh tự mình dẫn đường, dẫn Đạo Tình đến nhà trọ tốt nhất trong thành còn sắp xếp chỗ ở.

Giang Cung Tuấn cũng được hưởng thụ đãi ngộ giống như thượng đế vậy, chỉ là những thứ khác anh cũng không hỏi, cứ theo Đạo Tình nói vậy, tạm thời ở lại Lạc Thành.

“Anh Giang, chờ mấy ngày rồi.”

Trong phòng, Đạo Tình nói: “Lạc Băng thánh nữ ở Lạc Tộc còn một khoảng thời gian nữa mới nói với mọi người việc tỷ võ cầu hôn, chúng ta ở đây trước rồi nhân cơ hội này, làm bạn với một số chủng tộc hạ phàm của thần giới ở Ma giới.”

“Để tôi nói cho anh biết, thần giới mới là người chủ đạo của Ma giới.”

“Phàm giới, tiên giới cũng không đáng giá phải kết bạn

Đạo Tình bắt đầu phổ biến một số kiến thức cho Giang Cung Tuấn.

Giang Cung Tuấn cũng nghiêm túc lắng nghe, mới tới Ma giới thì hiểu nhiều một chút, đối với anh là có lợi chứ không có hại.

Sau đó, Giang Cung Tuấn đi bế quan ở trong phòng. Giang Cung Tuấn bế quan ba ngày ở trong phòng. Ba ngày sau, lúc gần tối.

“Am.”

Còn Đạo Tình thì đi dạo ngoài hành lang.

Cửa phòng đẩy ra, Đạo Tình vội vàng vọt tới, hét lớn: “Giang, anh Giang, mau lên, chúng ta đi gặp Lạc Băng

Giang Cung Tuấn ngừng tu luyện nhìn Đạo Tình xông vào, nói: “Lạc Băng đã bắt đầu cuộc tỷ võ?”

“Không phải, nào có nhanh như vậy.” Đạo Tình nói: “Tỷ võ cầu hôn cần quả bồ đề kết chín, còn cần nhiều tháng nữa. Nhưng Lạc Băng đi xuống núi Lạc Thần, lúc này đang ở Lạc Tháp trong thành.

“Lạc Tháp?” Mặt Giang Cung Tuấn đầy nghi ngờ.

Đạo Tình giải thích: “Lạc Tháp là một tửu lâu, tổng cộng có chín tầng. Hiện tại tửu lâu đã sửa sang, chuẩn bị bày trận pháp, chỉ cần có thể leo lên mấy tầng thì đã có thể cùng ăn tối với Lạc Băng”

“Như vậy à, vậy thì đi xem thử đi.”

Giang Cung Tuấn cũng hứng thú.

Anh cũng muốn nhìn thử Lạc Băng, người đẹp nhất phàm giới rốt cuộc có dáng dấp ra sao. Dưới sự hướng dẫn của Đạo Tình, anh rời khỏi nhà trọ.

Rất nhanh đã đến tửu lâu ở trong thành.

Bên ngoài tửu lâu là khu vực trống trải.

Giờ phút này, tụ hội rất nhiều người ở bên ngoài.

Khoảng chừng có mấy chục ngàn người, những người này đều là những người trẻ tuổi, dáng dấp đều rất đẹp.

Đạo Tình nói: “Ở Ma giới, cũng có loài người nhưng chỉ là số lượng rất ít, phần lớn đều là chủng tộc khác. Chỉ là hình người là đẹp mắt nhất cho nên rất nhiều sinh linh cũng biến hóa thành hình người.

“Ừ” Giang Cung Tuấn khẽ gật đầu.

Đạo Tình nói tiếp: “Còn nữa, loài người đã từng là linh hồn đứng đầu của vạn tộc, cũng là thích hợp để tu luyện nhất, có rất nhiều sinh linh biến hóa thành hình người đều có mục đích.”

Vừa nói, anh ta vừa chỉ về phía lâu đài quái dị phía trước.

Lâu đài rất lớn, diện tích nhìn có vẻ có mười mấy mẫu đất, tổng cộng có chín tầng, mỗi tầng đều cao hơn hai trăm thước.

“Thấy chưa, đây chính là Lạc Tháp, là sản nghiệp của Lạc Tộc. Bây giờ Lạc Băng đang ở tại tầng thứ chín, chỉ cần có thể thành công leo lên tầng thứ chín thì tối hôm nay đã có cùng Lạc Băng ăn tối rồi, chúng ta đi nhanh lên.”

Đạo Tình kéo Giang Cung Tuấn xông vào trong đám người, rất nhanh đã đến cửa

Cửa đang mở, chỉ là ở ngoài cửa có một tầng ánh sáng màu vàng.

Đạo Tình nói: “Đừng thấy tuổi Lạc Băng còn trẻ nhưng thực lực cũng rất mạnh, nghe nói cô ấy đã đạt đến kiếp cảnh đỉnh phong, chỉ kém một bước nữa là có thể vào tiên cảnh.”

Giang Cung Tuấn không khỏi nói: “Nếu mạnh như vậy, sao không đến địa cầu tranh giành tạo hóa?”

Theo hiểu biết của Giang Cung Tuấn, bây giờ tranh giành tạo hóa trên địa cầu cũng chỉ là thiên tài của tam thiên phong ấn chi địa của địa cầu, trừ cái này ra thì chính là đám người Mạch Doanh và Tam Hoài Linh.

Mà trong sự hiểu biết của anh thì vũ trụ này có bảy giới, bảy tinh cầu siêu cấp.

Trừ cái này ra cũng còn rất nhiều tinh cầu.

Ở trong vũ trụ Mang Mang, tinh cầu thích hợp để sinh tồn không đếm hết.

Sao những sinh linh của tinh cầu này không đến địa câu?

Đạo Tình hình như là đoán được sự khó hiểu trong lòng Giang Cung Tuấn, giải thích: “Anh Giang, có phải anh đang suy nghĩ vì sao sinh linh trong vũ trụ không xuất hiện ở địa cầu không?”

Giang Cung Tuấn nhìn anh ta, hỏi: “Sao anh biết?”

“Đoán thôi. Đạo Tình cười hehe, nói: “Là bởi địa cầu đã bị phong ấn, đường vũ trụ tinh không cũng đã đóng cửa, sinh linh đi ra khỏi địa cầu vốn dĩ không có cách nào tiến vào lại được. Thậm chí còn không có cách nào tiến vào hệ thái dương, hơn nữa phong ấn bên ngoài hệ thái dương rất mạnh ngay cả đại để cũng không có cách nào vượt qua.”

“Một số sinh linh của Ma tộc có thể đi địa cầu, đó là bởi vì năm đó Ma tộc đã để lại một lối đi, lối đi này ở trong tay tộc Thiên Minh và tộc Địa Minh của Ma tộc. Chỉ có hai tộc này mới có thể đi vào, tuy Lạc Tộc mạnh nhưng cũng không có cách nào đưa những thiên tài trong tộc đến địa cầu.”

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn đã hiểu

Anh thắc mắc hỏi: “Vậy đường địa cầu tinh không lúc nào mở ra?”

Đạo Tình nói: “Sau kiếp thứ tư của địa cầu, phong ấn địa cầu mở ra, trước khi tạo hóa cuối cùng xuất hiện, đường tinh không sẽ mở. Đến lúc đó, thiên tài toàn bộ vũ trụ cũng sẽ xuất hiện ở địa cầu, tranh giành tạo hóa cuối cùng”

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn cau mày.

Bốn chìa khóa mở phong ấn trong tay anh, người ta đồn rằng ai có thể mở được phong ấn thì sẽ có được quà tặng của thiên địa, quà tặng của thiên địa chính là tạo hóa sau kiếp thứ tự sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.6 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status