Thông tin truyện
Chồng tôi thật quyến rũ
Đánh giá: 8.8/10 từ 5 lượt.
Truyện Chồng tôi thật quyến rũ nói về việc Trần Khả Như chưa từng nghĩ tới tình tiết em gái và anh rể dan díu với nhau như trong phim kịch thế mà lại thực sự diễn ra trước mắt cô.
Đứng nghe toàn cuộc đối thoại của đôi nam nữ bên trong phòng kia khiến cô ghê tởm và phẫn nộ!
Làm chuyện đó trên xe, quá trớn tới mức đến bệnh viện khám rồi còn nói là muốn cô làm bác sĩ chủ trị.
Cô em gái cùng cha khác mẹ của cô cũng giỏi thật đấy!
Cô tự cảm thấy thật không đáng khi mình lại thích một người đàn ông không ra gì như vậy!
Chỉ là, người kia không phải thích ăn chơi đàng điếm, scandal tình ái bay đầy trời, phong lưu thành tính hay sao?
Giờ lại lộ ra ánh mắt hứng thú với cô là cái quỷ gì???
*****
“Nơi ấy của em đau quá… hu hu… Anh rể, em sợ quá…”
“Đừng suy nghĩ miên man, vừa mới khám xong, chỉ là vấn đề nhỏ thôi.”
“Anh rể, chắc chắn là vì vừa rồi ở trong xe anh làm mạnh quá… Anh xoa cho em đi…”
“Đồ bám người, chẳng phải em quấn lấy anh đòi hay sao? Được rồi, lát nữa kêu bác sĩ phẫu thuật cho em… Ngoan, anh còn bận việc, chờ em phẫu thuật xong anh sẽ kêu tài xế đưa em về.”
Trần Khả Như mặc áo blouse trắng đứng ở cửa phòng bệnh, thoạt nhìn bình tĩnh nhìn một nam một nữ trong phòng, nhưng thực tế nắm tay run rẩy đã tiết lộ sự phẫn nộ trong lòng cô.
“Bác sĩ Như, chính là hai người này kêu chị làm phẫu thuật.” Thực tập sinh Vũ Tuyết Trang tức giận lải nhải: “Anh rể với em vợ chơi trong xe vào bệnh viện! Đây là cái quái gì vậy! Uổng công lúc nãy em còn khen người đàn ông này đẹp trai, đúng là loại người ghê tởm! Vợ của người đàn ông này thật đáng thương, chắc còn chưa biết chồng mình đã làm chuyện như vậy đâu! ”
Nghe vậy, Trần Khả Như nhếch môi cười tự giễu, khóe mắt đỏ hoe. Đúng thế, cô không biết…
Người đàn ông trong phòng phẫu thuật tên là Lê Hoàng Việt, tổng giám đốc trẻ tuổi của tập đoàn Á Châu, cũng là… chồng cô.
Hai năm trước, cô biết rõ Lê Hoàng Việt cưới cô để trả thù, nhưng cô vẫn gả cho anh ta. Bởi vì cô thích anh ta. Nhưng sau kết hôn hai năm, số lần hai người gặp nhau có thể đếm trên đầu ngón tay. Lê Hoàng Việt ở bên ngoài phong lưu, scandal liên tục, đã sớm quên mình còn có một người vợ. Mà cô cũng dần dần tuyệt vọng…
Chẳng qua không ngờ anh ta lại thông đồng với Trần Khả Hân…
“Chúng ta vào thôi.” Trần Khả Như lấy lại tinh thần, hít sâu một hơi, ra hiệu cho Vũ Tuyết Trang mở cửa.
Vũ Tuyết Trang mở cửa vào phòng, nghiêm mặt giới thiệu: “Hai vị, bác sĩ chủ trị đã đến rồi.”
Trần Khả Như lạnh mặt, ra vẻ bình tĩnh bước vào. Nhưng hai người trong phòng đồng thời nhìn qua, cô nhất thời căng thẳng, lưng cứng đờ. Cô cố gắng tự nhủ mình là bác sĩ, họ là bệnh nhân, giải quyết việc chung, chỉ thế thôi.
Từ khi Trần Khả Như bước vào, Lê Hoàng Việt đã chú ý tới cô. Dung nhan lạnh lùng, vóc dáng cao gầy thướt tha, khiến đôi mắt anh sáng lên.
Có điều… Lê Hoàng Việt híp mắt. Người phụ nữ này cho anh cảm giác rất quen thuộc, hình như đã từng gặp ở đâu rồi thì phải.
Trần Khả Như thật sự đánh giá cao sự tự chủ của bản thân. Cuối cùng cô không nhịn được ngẩng đầu, nhìn lướt qua Lê Hoàng Việt. Tầm mắt đâm vào đôi mắt đen tối của người đàn ông, cô hơi giật mình, vội vàng dời mắt, sợ thấy vẻ chán ghét trong mắt anh.
Lê Hoàng Việt khẽ nhướng mày, trong mắt lướt qua ẩn ý. Hầu hết phụ nữ thấy anh đều sẽ không thể dời mắt, còn cô lại bình tĩnh tránh thoát.
Thú vị đấy.
“Chị? Bác sĩ chủ trị của em là chị à?”
Một giọng nói kinh ngạc vang lên, tràn đầy kinh ngạc và vô tội.
Đó là Trần Khả Hân, em gái cùng cha khác mẹ của cô. Lúc này cô ta tựa lưng lên giường, gương mặt đỏ ửng chọc người trìu mến.
Đôi mắt tối đen của Trần Khả Như nhìn gương mặt kinh ngạc của Trần Khả Hân, cười khẽ: “Cô không biết ư? Chẳng phải cô gọi tên tôi tới làm phẫu thuật cho cô sao?
Đứng nghe toàn cuộc đối thoại của đôi nam nữ bên trong phòng kia khiến cô ghê tởm và phẫn nộ!
Làm chuyện đó trên xe, quá trớn tới mức đến bệnh viện khám rồi còn nói là muốn cô làm bác sĩ chủ trị.
Cô em gái cùng cha khác mẹ của cô cũng giỏi thật đấy!
Cô tự cảm thấy thật không đáng khi mình lại thích một người đàn ông không ra gì như vậy!
Chỉ là, người kia không phải thích ăn chơi đàng điếm, scandal tình ái bay đầy trời, phong lưu thành tính hay sao?
Giờ lại lộ ra ánh mắt hứng thú với cô là cái quỷ gì???
*****
“Nơi ấy của em đau quá… hu hu… Anh rể, em sợ quá…”
“Đừng suy nghĩ miên man, vừa mới khám xong, chỉ là vấn đề nhỏ thôi.”
“Anh rể, chắc chắn là vì vừa rồi ở trong xe anh làm mạnh quá… Anh xoa cho em đi…”
“Đồ bám người, chẳng phải em quấn lấy anh đòi hay sao? Được rồi, lát nữa kêu bác sĩ phẫu thuật cho em… Ngoan, anh còn bận việc, chờ em phẫu thuật xong anh sẽ kêu tài xế đưa em về.”
Trần Khả Như mặc áo blouse trắng đứng ở cửa phòng bệnh, thoạt nhìn bình tĩnh nhìn một nam một nữ trong phòng, nhưng thực tế nắm tay run rẩy đã tiết lộ sự phẫn nộ trong lòng cô.
“Bác sĩ Như, chính là hai người này kêu chị làm phẫu thuật.” Thực tập sinh Vũ Tuyết Trang tức giận lải nhải: “Anh rể với em vợ chơi trong xe vào bệnh viện! Đây là cái quái gì vậy! Uổng công lúc nãy em còn khen người đàn ông này đẹp trai, đúng là loại người ghê tởm! Vợ của người đàn ông này thật đáng thương, chắc còn chưa biết chồng mình đã làm chuyện như vậy đâu! ”
Nghe vậy, Trần Khả Như nhếch môi cười tự giễu, khóe mắt đỏ hoe. Đúng thế, cô không biết…
Người đàn ông trong phòng phẫu thuật tên là Lê Hoàng Việt, tổng giám đốc trẻ tuổi của tập đoàn Á Châu, cũng là… chồng cô.
Hai năm trước, cô biết rõ Lê Hoàng Việt cưới cô để trả thù, nhưng cô vẫn gả cho anh ta. Bởi vì cô thích anh ta. Nhưng sau kết hôn hai năm, số lần hai người gặp nhau có thể đếm trên đầu ngón tay. Lê Hoàng Việt ở bên ngoài phong lưu, scandal liên tục, đã sớm quên mình còn có một người vợ. Mà cô cũng dần dần tuyệt vọng…
Chẳng qua không ngờ anh ta lại thông đồng với Trần Khả Hân…
“Chúng ta vào thôi.” Trần Khả Như lấy lại tinh thần, hít sâu một hơi, ra hiệu cho Vũ Tuyết Trang mở cửa.
Vũ Tuyết Trang mở cửa vào phòng, nghiêm mặt giới thiệu: “Hai vị, bác sĩ chủ trị đã đến rồi.”
Trần Khả Như lạnh mặt, ra vẻ bình tĩnh bước vào. Nhưng hai người trong phòng đồng thời nhìn qua, cô nhất thời căng thẳng, lưng cứng đờ. Cô cố gắng tự nhủ mình là bác sĩ, họ là bệnh nhân, giải quyết việc chung, chỉ thế thôi.
Từ khi Trần Khả Như bước vào, Lê Hoàng Việt đã chú ý tới cô. Dung nhan lạnh lùng, vóc dáng cao gầy thướt tha, khiến đôi mắt anh sáng lên.
Có điều… Lê Hoàng Việt híp mắt. Người phụ nữ này cho anh cảm giác rất quen thuộc, hình như đã từng gặp ở đâu rồi thì phải.
Trần Khả Như thật sự đánh giá cao sự tự chủ của bản thân. Cuối cùng cô không nhịn được ngẩng đầu, nhìn lướt qua Lê Hoàng Việt. Tầm mắt đâm vào đôi mắt đen tối của người đàn ông, cô hơi giật mình, vội vàng dời mắt, sợ thấy vẻ chán ghét trong mắt anh.
Lê Hoàng Việt khẽ nhướng mày, trong mắt lướt qua ẩn ý. Hầu hết phụ nữ thấy anh đều sẽ không thể dời mắt, còn cô lại bình tĩnh tránh thoát.
Thú vị đấy.
“Chị? Bác sĩ chủ trị của em là chị à?”
Một giọng nói kinh ngạc vang lên, tràn đầy kinh ngạc và vô tội.
Đó là Trần Khả Hân, em gái cùng cha khác mẹ của cô. Lúc này cô ta tựa lưng lên giường, gương mặt đỏ ửng chọc người trìu mến.
Đôi mắt tối đen của Trần Khả Như nhìn gương mặt kinh ngạc của Trần Khả Hân, cười khẽ: “Cô không biết ư? Chẳng phải cô gọi tên tôi tới làm phẫu thuật cho cô sao?
Danh sách chương
- Chương 151: Ông Là Trương Phước Thành
- Chương 152: Trực Tiếp Tái Hôn Đi
- Chương 153: Đừng Động Đến Anh Ấy
- Chương 154: Người Đến Bất Ngờ
- Chương 155: Người Tới Không Có Ý Tốt
- Chương 156
- Chương 157: Ơn Nghĩa Của Người Đẹp Khó Nhận Nhất Đấy
- Chương 158: Lê Hoàng Việt Xin Lỗi Em Yêu Anh
- Chương 159: Tôi Chưa Từng Chạm Vào Cô Ấy
- Chương 160: Không Thể Thoát Khỏi Lòng Bàn Tay Của Tôi
- Chương 161: Người Phụ Nữ Biết Sinh Con Trai
- Chương 162: Muốn Sinh Không Sinh Được Không Muốn Sinh Lại
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166: Mắc Bẫy
- Chương 167: Không Tưởng Tượng Được
- Chương 168: Không Thể Tưởng Tượng Nổi
- Chương 169: Máu Tươi
- Chương 170: Hai Người Ăn Cùng Nhau Đi
- Chương 171: Chúng Ta Im Lặng Một Chút Đi
- Chương 172: Không Có Lần Thứ Ba
- Chương 173: Gặp Lại Trương Phước Thành
- Chương 174: Vì Sao Lại Giúp Tôi
- Chương 175: Thay Cô Cản Một Phát Đạn
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181: Nó sẽ ảnh hưởng đến tử cung sao?
- Chương 182: Cuộc đọ sức thật sự bắt đầu
- Chương 183: Rất khó khỏi bệnh
- Chương 184: Đã làm phiền rồi
- Chương 185: Trần Phương Liên trở lại
- Chương 186: Chiến trường không có súng đạn
- Chương 187: Cuộc thi đối kháng
- Chương 188: Xảy ra án mạng rồi
- Chương 189: Phan Huỳnh Đông, xin anh hãy đi đi
- Chương 190: Lê Hoàng Việt, chậm một chút
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200