Chàng rể siêu cấp

Chương 9: Kẻ trộm gà



 “Cô Tô đâu?” Chung Lương tựa như lơ đãng hỏi.

Tô Hải Siêu nghĩ Chung Lương chỉ tuỳ tiện hỏi một câu nên cũng tuỳ tiện tìm một lý do nói cho qua chuyện: “Nó bị bệnh rồi, sau này việc hợp tác với quý công ty đều sẽ do tôi phụ trách.”

Chung Lương gật đầu rồi nói: “Nếu đã như thế, tôi đợi cô Tô khỏi bệnh rồi bàn tiếp vậy.”

Nói xong Chung Lương quay người rời đi.

 Tô Hải Siêu đứng sững sờ tại chỗ một lúc, sau đó hắn vội đuổi theo Chung Lương nói: “Anh Chung, việc này tôi phụ trách cũng thế cả mà, anh cứ yên tâm, năng lực của tôi tốt hơn Tô Nghênh Hạ nhiều, chuyện hợp tác với quý công ty……”

Tô Hải Siêu vẫn chưa nói xong, Chung Lương dừng bên cạnh xe nói: “Có rất nhiều người muốn hợp tác với bất động sản Nhược Thuỷ, nếu như nhà họ Tô đã không có thành ý như thế, tôi cũng sẽ suy nghĩ lại việc này một lần nữa.”

Trông thấy xe của Chung Lương nghênh ngang rời đi, Tô Hải Siêu ngây ngốc tại chỗ, vốn cho rằng Chung Lương sẽ không để ý việc này, không ngờ tới thái độ của ông ta lại kịch liệt như thế.

Suy nghĩ lại lần nữa.

Câu nói này khiến da đầu Tô Hải Siêu tê dại, công ty nhà họ Tô chính là công ty có thực lực trung bình trong rất nhiều các công ty cạnh tranh, có thể lấy được bản hợp đồng này đã rất khó rồi, nếu như bị huỷ hoại trong tay hắn, bà nội hận không thể giết chết hắn nữa kìa?

Nên làm thế nào đây?

Chẳng lẽ đại để con đ* Tô Nghênh Hạ kia ra mặt thật à.

Tô Hải Siêu không cam tâm, hôm qua hắn vừa mới diễu võ giương oai với Tô Nghênh Hạ xong, nếu như cầu xin cô ta tới thu dọn cái cục diện rối rắm này thì hắn còn mặt mũi gì nữa.

Lúc này điện thoại của Tô Hải Siêu vang lên.

“Hải Siêu, bà nội con đã tới công ty rồi, Chung Lương vẫn chưa tới sao?” Tô Quốc Lâm hỏi, trong lòng ông ta lúc này cũng rất đắc ý, cướp được cơ hội này từ tay Tô Nghênh Hạ thì địa vị của Tô Hải Siêu trong công ty có thể chắc chắn rồi. Chỉ cần Tô Hải Siêu hoàn thành xong việc này, hắn sẽ trở thành chủ tịch nhà họ Tô, việc này cơ bản là chắc như đinh đóng cột.

“Con tới phòng họp ngay đây.” Tô Hải Siêu trầm giọng nói.

Trong phòng họp, họ hàng nhà họ Tô đều có mặt cả, dù sao thì việc hợp tác quan trọng thế này, vì để thể hiện thành ý của nhà họ Tô nên không ai dám vắng mặt.

Bà nội Tô ngồi ở vị trí chủ tịch, nhìn thấy một mình Tô Hải Siêu bước vào phòng họp, bà hỏi: “Chung Lương vẫn chưa tới sao.”

“Bà nội.” Tô Hải Siêu cúi đầu nói.





Bà nội Tô nhíu mày hỏi: “Có chuyện gì, có phải cháu đắc tội với Chung Lương rồi phải không?”

 Lời này vừa nói ra, họ hàng nhà họ Tô nhìn Tô Hải Siêu bằng ánh mắt lo ngại, đặc biệt là Tô Quốc Lâm, trong lòng ông ta vẫn còn đắc ý việc Tô Hải Siêu có được cơ hội này, nếu như bị Tô Hải Siêu làm hỏng chuyện, sau này hắn muốn ngồi vào vị trí chủ tịch thì cũng là việc mơ mộng hão huyền thôi.

“Hải Siêu, có chuyện gì vậy, có phải hôm nay Chung Lương bận nên đổi ngày khác phải không?” Tô Quốc Lâm nói.

“Bởi vì hôm nay Tô Nghênh Hạ không xuất hiện nên Chung Lương rất tức giận, ông ấy nói… ông ấy nói…”

Thấy Tô Hải Siêu ấp a ấp úng, bà nội Tô đập mạnh tay lên bàn, nghiêm giọng nói: “Ông ấy nói gì?”

Tô Hải Siêu đang câm như hến vội vàng nói: “Ông ấy nói là sẽ suy nghĩ lại việc hợp tác với nhà họ Tô chúng ta.”

Bà nội Tô bừng bừng tức giận, nếu như tối qua hắn không tới tìm bà thì người phụ trách sẽ không thay đổi, Chung Lương cũng sẽ không vì thế mà tức giận.

Có bao nhiêu công ty mơ ước có đựơc lần hợp tác này, lại có bao nhiêu kẻ muốn vặt một nhúm lông cừu trên con cừu béo này. Nhà họ Tô vốn đã có được cơ hội này vậy mà lại bỏ lỡ chỉ vì cha con Tô Quốc Lâm.

“Tô Hải Siêu, Tô Quốc Lâm, nếu như lần này nhà họ Tô không hợp tác được với bất động sản Nhược Thuỷ thì cha con các người cút khỏi nhà họ Tô cho ta.”

Hai cha con hắn vừa nghe xong câu này mặt mày trắng bệch trong nháy mắt, nằm mơ cũng không ngờ rằng sẽ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng như thế này.

Hơn nữa bà nội là người luôn nói là làm, bà đã bảo cút thì tuyệt đối không có khả năng ở lại.

“Bà ơi, hợp đồng cũng ký rồi, lẽ nào ông ta còn muốn đổi ý.” Tô Hải Siêu không cam tâm nói.

Bà nội Tô lạnh giọng: “Người đứng phía sau bất động sản Nhược Thuỷ là ai lẽ nào ngươi không biết sao? Lấy địa vị hiện giờ của nhà họ Tô này thì ngươi có thể làm gì người ta? Cho dù người ta có mang tiền vi phạm hợp đồng đến trước mặt ngươi ngươi có dám đưa tay ra nhận không?”

Bà nội Tô nói xong câu này làm đám họ hàng nhà họ Tô cũng không dám thở mạnh luôn, giống như bà ấy nói, dù cho có mang tiền vi phạm hợp đồng tới cửa thì kẻ nào dám đi lấy? Phía sau bất động sản Nhược Thuỷ có thể là Yến Kinh nhà họ Hàn đó!

“Việc này chỉ có Tô Nghênh Hạ mới có cơ hội xoay chuyển được cục diện, mấy người tự xem mà làm.” Bà nội Tô để lại câu này rồi  tức giận rời đi.

Ánh mắt đám họ hàng nhìn về phía Tô Hải Siêu có chút thay đổi, bọn họ hiểu rất rõ, sau khi trải qua việc này địa vị của Tô Nghênh Hạ trong công ty sợ là sẽ thăng tiến rất nhanh, nói không chừng sẽ uy hiếp đến Tô Hải Siêu cũng nên.

Lúc trước bọn họ nịnh bợ Tô Hải Siêu là vì nghĩ hắn có cơ hội trở thành chủ tịch nhất, nhưng mà hiện giờ Tô Hải Siêu phạm sai lầm, hình tượng của hắn trong lòng bà nội Tô ắt sẽ biến động, việc làm chủ tịch khó rồi đây.

“Hải Siêu à, việc này cháu chỉ có thể nghĩ cách một mình thôi, chúng tôi không giúp nổi cháu đau.”

“Đúng thế, chúng tôi lực bất tòng tâm, bà nội đang tức giận như thế thiết nghĩ cháu nên nhanh chóng tìm cách giải quyết đi.

“Chúng tôi còn có việc khác nữa, đi trước nhé.”

Một đám họ hàng thấy hoạ là chạy.

Trong phòng họp chỉ còn lại hai cha con Tô Quốc Lâm và Tô Hải Siêu.

Tô Quốc Lâm tức đến mặt mày xanh mét, hung dữ nói: “Không biết Tô Nghênh Hạ cho Chung Lương này ăn bùa mê thuốc lú gì nữa, lấy địa vị của con trong công ty đi bàn bạc với hắn vậy mà hắn còn không thèm cho chúng ta mặt mũi.”

Tô Hải Siêu cắn chặt răng sau đó cười lạnh nói: “Có thể Tô Nghênh Hạ cắm cho tên vô dụng kia một cái sừng rồi ý, không ngờ Tô Nghênh Hạ đúng là một con đ*.”





“Cho dù thế nào thì việc này chỉ có thể để Tô Nghênh Hạ ra mặt thôi, những lời bà nội đã nói sẽ không bao giờ nuốt lời đâu.

Cứ nghĩ đến việc này Tô Hải Siêu lại đau đầu, sớm biết thế này tối qua hắn đã không gọi điện thoại cho Tô Nghênh Hạ rồi, bây giờ bắt hắn tự mình bảo Tô Nghênh Hạ ra mặt, cái tát này đến cũng nhanh quá.

“Con chỉ có thể gọi điện cho cô ta rồi.”

Tô Hải Siêu móc điện thoại ra tìm số của Tô Nghênh Hạ.

Việc này hắn không dám trì hoãn, lỡ như Chung Lương thật sự chọn công ty khác để hợp tác thì sẽ không còn đường mà cứu vãn nữa rồi.

Hôm nay Tô Nghênh Hạ được “giao trách nhiệm” ở nhà nghỉ ngơi, cô ôm một bụng tức làm cho tâm trạng buồn bực, lúc đang ở nhà xem TV thì điện thoại vang lên.

Lúc đang chuẩn bị đi lấy thì Hàn Tam Thiên đã vươn tay cầm lấy điện thoại.

“Tô Hải Siêu gọi tới, để anh nghe giúp em.” Hàn Tam Thiên nói.

Tô Nghênh Hạ không biết Hàn Tam Thiên muốn làm gì nhưng nếu anh đã nói như thế tự nhiên Tô Nghênh Hạ sẽ không có ý kiến.

“Nghênh Hạ, em mau tới công ty một chuyến đi.” Hàn Tam Thiên vừa ấn nghe trong điện thoại đã truyền đến giọng nói của Tô Hải Siêu.

Nghe thấy giọng của Tô Hải Siêu Tô Nghênh Hạ đã tức giận, tên khốn này hôm qua diễu võ giương oai còn chưa đủ sao, còn muốn cô đến công ty để chịu nhục sao?

Cô vừa muốn lên tiếng thì thấy Hàn Tam Thiên làm dấu im lặng với cô.

“Nghênh Hạ bệnh rồi.” Hàn Tam Thiên nói.

Nghe thấy giọng của Hàn Tam Thiên, Tô Hải Siêu tỏ vẻ không kiên nhẫn nói: “Đưa điện thoại cho Tô Nghênh Hạ, cậu không có tư cách nói chuyện với tôi.”

“Ồ.” Hàn Tam Thiên không hề để ý phản ứng một tiếng, sau đó trực tiếp ngắt máy.

“Anh làm gì vậy?” Tô Nghênh Hạ không hiểu hỏi.

“Tô Hải Siêu tìm em nhờ giúp đỡ chắc chắn là do không bàn bạc được hợp đồng với Chung Lương, cho nên hắn hy vọng em ra mặt.” Hàn Tam Thiên nói.

Tô Nghênh Hạ ngơ ra rồi hỏi: “Thật sao?”

“Đương nhiên là thật rồi.”

Tô Nghênh Hạ đứng lên , không chờ được nữa nói: “Chúng ta mau đi thôi.”

“Dù có vội thì cũng không đến lượt em đâu, nên là hắn mới phải, anh đoán chắc là hiện giờ bà nội đang rất tức giận, Tô Hải Siêu xin em tới cứu mạng, hắn dùng thủ đoạn cướp đi thân phận người phụ trách cra em, em dễ dàng đi giúp hắn như thế sao?” Hàn Tam Thiên nói.

Tô Nghênh Hạ vẫn chưa hiểu ý Hàn Tam Thiên lắm, lần hợp tác này rất quan trọng với nhà họ Tô, nếu như cô có thể làm được thì sẽ nâng cao địa vị của mình trong nhà họ Tô, lỡ như để lâu tạo ra sai lầm, Tô Hải Siêu chắc chắn sẽ phải chịu phạt, nhưng cô cũng không có được lợi ích gì cả.

“Vậy em nên làm gì đây?” Tô Nghênh Hạ  nói.

“Đợi, đợi hắn tới cầu xin em, lần này là cơ hội tốt để em báo thù.” Hàn Tam Thiên cười nói.

“Nhưng mà……”

“Em yên tâm, em quên việc ông chủ bất động sản Nhược Thuỷ là bạn của anh sao? Cho dù trì hoãn thêm mấy ngày cũng không thành vấn đề.” Hàn Tam Thiên giải thích.

Lúc này Tô Nghênh Hạ mới bừng tỉnh, đảo mắt nhìn Hàn Tam Thiên, cô nằm nghiêng người trên sofa nhàn nhạt nói: “Hàn Tam Thiên, không nhìn  ra anh lại là người hẹp hòi như thế đấy.”

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 379 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status